Old school Swatch Watches
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

Tù Lung


Phan_4

“Thế ngươi muốn ai dạy?”

Âm thanh Y Ân rất ôn nhu, nhưng con ngươi xanh biếc lại phủ mờ bởi một tầng ánh sáng màu tím quỷ dị.

Hứa Tuấn Thiên biết Y Ân sinh khí. Hệt như đêm đó, không khí chung quanh bắt đầu nóng rực.

Phải trốn! Hắn lập tức xoay người nhào tới cửa sổ sát bên cạnh.

Trong nháy mắt ngón tay chạm vào cửa sổ, Hứa Tuấn Thiên phát hiện chính mình không thể nhúc nhích. Hắn bị một sợi dây thừng vô hình trói chặt, trôi nỗi trên không trung bay tới trước mặt Y Ân.

Y Ân sờ mặt Hứa Tuấn Thiên, đồng thời mở cúc áo hắn: “Ta nói rồi, chỉ cần một ngón tay, có thể chọc thủng đầu ngươi.”

Không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể trơ mắt nhìn Y Ân cởi sạch quần áo mình.

Hắn đứng thẳng, giống hệt một bức tượng điêu khắc, tùy ý để Y Ân đánh giá mình.

“Thật xinh đẹp, cho dù là lang tộc, cũng rất ít người có được thân thể tuyệt mỹ thế này.”

Thẩm mĩ của ngươi có vấn đề sao. Nếu hắn có thể nói chuyện, nhất định sẽ nói như vậy. Chữ “mỹ” này, chỉ dùng để khen ngợi nữ hài tử, hoặc là những đứa bé trai lớn lên bộ dạng có chút nữ tính. Cả người hắn, một lão nam nhân cao 175cm, có chỗ nào mỹ?

Chết tiệt, con dã thú này đang nhìn chỗ nào a? Hắn muốn khép hai chân lại, nhưng không biết vì sao, hai chân lại hơi hơi tách ra. Y Ân đưa tay tới, xuôi theo tính khí đang mềm nhũn, chậm chạp đưa xuống.

Hắn trừng mắt. Định làm gì….

“Xem ra ngươi vẫn chưa phát hiện.”

Y Ân chậm rãi rút ngón tay về: “Bất quá cũng không có vấn đề gì, bắt đầu từ đêm nay, ta sẽ chậm rãi khai phá bộ vị này của ngươi. Rất nhanh ngươi sẽ biết được, nó tuyệt vời thế nào.”

Y mỉm cười:

“Như vậy, chúng ta bắt đầu chương trình học tối nay đi!”

Chương 7

Hứa Tuấn Thiên dán mắt vào Y Ân, không buông tha bất cứ nhất cử nhất động nào của y. Chỉ cần cơ thể được tự do, lập tức đá vào đầu y. Nhưng Y Ân không đến gần Hứa Tuấn Thiên, y đi tới một cái ghế ngồi xuống, dò xét thân thể nam nhân giống như đang thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật.

Cơ thể đột ngột bị thứ gì đó chạm nhẹ vào. Hứa Tuấn Thiên muốn nhích ra nhưng cơ thể không thể động đậy. Chỉ có thể trơ mắt nhìn mấy thứ đen tuyền gì đó từ hư không vươn tới, cuốn lấy thân thể mình.

Đây là….. cái quái gì a.

Không giống nhánh cây, có dạng hình trụ lại rất mềm mại.

Một cái, hai cái…. ngày càng có nhiều thêm.

Nhìn không tới cơ thể mẹ của chúng, nhưng theo những xúc tua này có thể đoán được cơ thể mẹ nhất định rất lớn.

Hắn ngừng thở, cố gắng giảm hết mực sự tồn tại của mình. Nhưng những xúc tua này dường như có trí tuệ, chúng bắt đầu dò xét trên người hắn, chậm rãi cuốn lấy hai tay, hai chân. Thân thể rời khỏi mặt đất, bị nâng lên.

“Tên khốn này, buông ra.” Không biết từ lúc nào, cơ thể đã có thể cử động. Hắn bắt đầu giãy dụa, nhưng những xúc tua này giống như được điều khiển, hắn càng giãy dụa nó càng trói chặt hơn.

Hai đầu gối bị quấn quanh, ép buộc hắn tách thật rộng ra hai bên. Hắn đá động cẳng chân, lại càng cảm thấy chính mình bất lực.

“Không cần lo lắng, chỉ là một chút vật nhỏ tăng thú vị thôi.” Y Ân mỉm cười: “Nhưng nếu ngươi giãy dụa nhiều quá, những thứ kia sẽ bị đứt trong cơ thể ngươi, như thế sẽ phiền phức.”

Trong cơ thể…..

Hắn xuất thân từ quân đội, chấp hành đủ loại nhiệm vụ. Hắn biết kế tiếp mình phải đối mặt với tình huống gì, giống như những cuộc đấu giá các thiếu niên, vì muốn thỏa mãn dục vọng biến thái của đối phương, thường đem những khí cụ kỳ quái bỏ vào bên trong cơ thể: “Ngươi muốn đem những thứ này…..” Hắn cắn răng, cố gắng đè nén cảm giác ghê tởm những xúc tua này mang đến: “Không cần như vậy. Ta có thể làm cho ngươi….” Hắn lướt nhanh qua hông thiếu niên, khó khăn phun ra hai chữ “khẩu giao”.

Y Ân khép hờ làn mi dài che khuất đôi mắt xanh, khẽ hớp một ngụm rượu: “Xem ra ngươi thực sự rất chán ghét những thứ này!” Khóe môi y có chút cong lên, đáy mắt thản nhiên hiện lên ý cười: “Nhưng ngươi nên học cách thích ứng nó, nó có thể dạy ngươi làm thế nào để trở thành một giống cái thực sự.”

Không! Hứa Tuấn Thiên muốn kêu to, nhưng một cây xúc tua đã chui vào trong miệng, quấn lấy đầu lưỡi hắn, nhẹ nhàng kích thích hàm trên. Hắn chỉ có thể phát ra âm thanh ô ô, nước bọt theo khóe miệng chảy xuống cằm.

Quần áo bị xé rách, xúc tua men theo khe thở tiến vào, âu yếm mọi chỗ trên cơ thể hắn. Từ ngực tới bụng, từ mắt cá tới bắp chân, không buông tha một tấc nào.

So với toàn thân trần trụi còn có cảm giác xấu hổ hơn, hắn nức nở, liều mạng muốn khép đùi lại, nhưng những xúc tua thô to trói chặt cơ thể hắn, gian xảo trượt tới khoảng giữa hai chân. Hôm nay hắn mặc quần lót màu lam, đây là mảnh vải duy nhất còn nguyên vẹn trên người. Hắn nhìn xuống, trong lòng run sợ nhìn động tác của xúc tua. Xúc tua chỉ lang thang qua khu vực này, dùng những xúc tua nhỏ hơn vuốt ve bộ vị mẫn cảm của hắn. Nhưng hắn không thể thả lỏng, bộ phận quan trọng của nam nhân đang bị nắm trong tay người khác, ai biết tiếp theo sẽ phát sinh việc gì đâu!

Lúc này hắn ngửi được một mùi hương ngọt ngào, cơ thể dường như sắp bùng nổ, giống như khi say rượu không có cách nào trầm tỉnh lại cơ thể.

Đỉnh xúc tua bắt đầu tiết ra một loại chất lỏng, trong suốt trắng mịn. Quần lót màu lam đã bị thấm ướt, đám xúc tua bên cạnh bắt đầu tiến vào bên trong, âu yếm nam vật của hắn. Giống như bàn tay nhỏ bé của nữ nhân đang xoa nắn, chỉ một chốc sau, nam vật mềm nhũn bắt đầu gắng gượng đứng dậy.

Hắn rên rĩ một tiếng, cố gắng chuyển động phần hông, muốn đám xúc tua mơn trớn nhiều hơn một chút.

Phần gốc bị cuốn lấy, song hoàn bị vuốt nhẹ, khoái cảm nhanh chóng tích lũy, giống như dòng điện nhanh chóng lan truyền khắp toàn thân.

Vô cùng kích thích, thân thể căn bản không thể chống chọi lại loại âu yếm này. Lúc này xúc tua đang xâm phạm khoang miệng hắn lui ra, hắn rốt cuộc không thể kiếm chế được, lớn tiếng rên rỉ.

Qua làn sương mù trong mắt, hắn nhìn thấy Y Ân nâng cái chén về phía mình. Trong lòng chợt rùng mình một cái, đột ngột cắn chặt môi, không cho phép chính mình phát ra tiếng rên rỉ nào nữa.

Nhưng hắn rất nhanh lại nhăn chặt mi, nam vật đang gắng gượng bị quần lót trói buộc, dục vọng dâng cao không thể phóng thích. Hắn cử động hai tay, muốn xé mở quần lót, nhưng ngay cả một ngón tay cũng không thể động. Xúc tua tiến vào ngày càng nhiều, nam vật được âu yếm cũng ngày càng mãnh liệt.

“Dừng lại!” Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Y Ân, thống khổ nói: “Làm chúng nó dừng lại! Ô…..”

Đột nhiên, một cây xúc tua chạm phải một nơi kì quái. Tầm mắt bị quần lót cản lại, hắn nhìn không tới. Thân thể lại càng thêm mẫn cảm. Hắn cảm nhận những xúc tua nho nhỏ bắt được hai phiến mỏng gì đó, bắt đầu tách ra hai bên.

“Là….là cái gì?” Những xúc tua bắt đầu liên tục vuốt ve bộ vị kia, so với nam vật đang được âu yếm càng có những khoái cảm mãnh liệt hơn. Hắn ngẩng đầu lên, vặn vẹo thắt lưng, muốn thoát khỏi cảm giác xa lạ này. Hắn thành công, đám tua vòi trượt ra ngoài. Nhưng rất nhanh sau đó, càng có thêm nhiều xúc tua chui vào, tấm vải dệt mỏng manh căn bản không thể chịu nỗi, cuối cùng cũng biến thành miếng giẻ rách.

Một màn trước mắt làm hắn sợ ngây người. Nam vật cao cao đứng thẳng, từ song hoàn đến đỉnh đều bị xúc tua quấn chặt, tựa như rong biển nhúc nhích. Bên dưới nam vật chính là bộ vị nữ tính làm hắn vô cùng sợ hãi, chính mình lại bị đám xúc tua làm nhục.

“Thật xinh đẹp.”

Y Ân ngoắc ngoắc ngón tay, thân thể hắn lập tức bị đưa đến trước mặt thiếu niên. Khoảng cách quá gần, hắn thậm chí còn có thể nhìn thấy lông mi thật dài của đối phương.

“Giống như một đóa hoa mềm mại.”

Đóa hoa bị tách ra, ngón tay thiếu niên chui vào.

“Dừng lại.” Hắn quay đầu đi nhắm chặt mắt lại.

“Thật đáng thương, xinh đẹp như vậy lại bị vật nhỏ đùa giỡn.”

Ngón tay trong cơ thể khẽ cong lại, xoay tròn, chậm rãi chơi đùa với vách tường bên trong.

“Bên trong ngươi thật nóng, bất quá có chút khô.”

Ngón tay cuối cùng cũng rút ra, hắn còn chưa kịp thở ra một hơi, đám xúc tua đang chờ đợi bên ngoài hoa huyệt lập tức tua tủa tranh nhau chen vào.

“Không, không, dừng lại!” Hắn ngẩng đầu lên, kêu to. Cảm giác bị xâm phạm quả thật rất khó chịu. Nhưng khi những vật nhỏ này bắt đầu vuốt ve tường thịt mềm mại bên trong, khoái cảm mạnh liệt đột ngột dâng lên. Theo đám xúc tua chen vào càng nhiều, khoái cảm lại càng lớn. Hắn sợ cảm giác này, nếu còn tiếp tục cơ thể hắn không biết sẽ biến thành thế nào nữa. Xúc tua lúc nhúc dần dần lấp đầy hoa huyệt, dò xét vào thật sâu, sâu đến mức hắn cảm giác đã đến nhụy hoa nhưng chúng vẫn muốn tiếp tục tiến vào. Thắt lưng bắt đầu run rẩy, khoái cảm từ hoa huyệt quá kích thích! Hắn vô thức siết chặt bụng, muốn gạt bỏ đám xúc tua này khỏi cơ thể mình, ngày càng nhiều xúc tua không ngừng xâm nhập, không chút lưu tình đem hoa huyệt tinh xảo kéo căng, khuếch trương đến cực hạn.

“Không được, dừng lại!” Âm thanh hắn run rẩy, hy vọng thiếu niên có thể chấm dứt loại tra tấn này.

“Bộ vị này rất tuyệt vời! Thả lỏng một chút, ngươi sẽ thích cảm giác này.” Âm thanh Y Ân rất ôn nhu, đôi mắt xanh biếc vẫn chăm chú nhìn bộ vị nữ tính của nam nhân. Y nhìn đám tua vòi đang lúc nhúc mở rộng hoa huyệt, chất lỏng trong suốt chảy ra, thấm ướt đùi hắn, thực mê người!

Hắn mãnh liệt lắc đầu: “Làm cho chúng ra ngoài đi, nha…..” Một cây xúc tua tinh tế quấn lấy khe hở trên đỉnh nam vật, kích thích mãnh liệt làm hắn phải hét lên: “A a a a a a …..” Xúc tua nhỏ mềm không ngừng ma sát trên khe hở, thậm thí còn quấn lấy, nhanh chóng đưa hắn đạt tới đỉnh điểm khoái cảm. Ngay thời điểm đạt tới cao trào, hắn nhắm chặt mắt lại, phần bụng run rẩy không ngừng, hoa huyệt kẹp chặt. Mà ngay lúc này, tiểu huyệt phía sau cũng bị một cây xúc tua đâm vào.

“Dừng lại!” Theo bản năng kêu to, nhưng hắn biết thiếu niên sẽ không dừng lại, chỉ có thể liều mạng thả lỏng cơ thể. Nhưng làm thế nào cũng không thể thả lỏng được. Cao trào làm hắn co rút lại, sợ hãi làm hắn càng khép chặt hơn, nhưng đám xúc tua bướng bỉnh lại liên tiếp cẩn thận đâm vào cúc huyệt, dây dưa với từng tấc da thịt mềm mại, chui vào thật sâu, cuối cùng hậu môn cũng bị kéo căng ra, hai tiểu huyệt trước sau đều bị lấp đầy, không còn khe hở nào.

Cảm giác cấm kị cùng mãnh liệt, luồng khoái cảm trước nay hắn chưa bao giờ nếm qua. Hắn rên rỉ vặn vẹo cơ thể, hai tiểu huyệt dưới thân ngày càng có thêm nhiều xúc tua chen chúc tiến vào, cũng ngày càng đâm sâu hơn. Thậm chí còn bắt đầu theo quy luật chạm vào nhụy hoa, ma sát điểm mẫn cảm trong cúc hoa làm hắn không thể nào chịu được.

Cao trào điên cuồng ập tới, hắn cơ hồ không thể hô hấp, hét thật to, đồng thời phun ra một lượng lớn yêu dịch thấm ướt hoa huyệt và tiểu huyệt. Toàn thân mồ hôi đầm đìa, da thịt màu đồng bởi vì trải qua tình cảm mãnh liệt mà nỗi lên một tầng hồng nhạt. Hắn nửa mở nửa khép mắt, xụi lơ tùy ý để xúc tua treo lên.

“Thực mê người.” Y Ân đẩy đóa hoa ướt sũng của nam nhân ra, bởi vì còn chìm đắm trong dư vị khoái cảm, đóa hoa mẫn cảm lập tức ngậm lấy ngón tay y: “Mấy ngày tới, ta sẽ để những vật nhỏ khác tới dạy dỗ ngươi. Không lâu nữa, ta có thể chân chính hưởng dụng thân thể ngươi.” Y áp đầu nam nhân, hôn lên môi hắn.

Chương 8

Thân thể mỏi nhừ, mềm nhũn không còn chút sức lực. Nhất là từ thắt lưng trở xuống, bị kéo căng đến phát đau. Hứa Tuấn Thiên dùng khuỷu tay chống đỡ cơ thể ngồi dậy, ánh mặt trời chiếu xuyên qua những khe hở trên cửa sổ, trời đã sáng rồi.

Hắn nhu nhu cái trán, rên rĩ một tiếng, từ trên giường chậm chạp đứng dậy.

“Thưa ngài, ngài muốn đến đại sảnh hay đem cơm trực tiếp vào đây?” Âm thanh vô cùng non nớt, giống như một thiếu niên còn chưa trưởng thành.

Hứa Tuấn Thiên quay đầu, một thiếu niên nhỏ, mặc áo bành tô lễ phép đứng một bên. Nở nụ cười: “Ngươi là con người?”

“Đúng vậy.” Thiếu niên giương mắt ngắm nhìn hắn một cái, hai luồng ánh mặt chạm vào nhau, gương mặt lập tức đỏ bừng lên. Thật đáng yêu. “Lang nhân chắc hẳn sẽ không làm loại công việc thấp hèn này. Nga, đương nhiên, có thể hầu hạ ngài là công việc vô cùng đáng quý.”

“Được rồi.” Hứa Tuấn Thiên khoát tay: “Ta biết thân phận của ta. Người dựng dục.” Hắn cười một chút: “Đỡ ta đứng lên, ta muốn tới cửa sổ nhìn một chút. Tên khốn chết tiệt, làm ta không còn chút sức lực.”

Thiếu niên lập tức chạy tới đỡ hắn. Xem ra đã trải qua một khóa huấn luyện đặc biệt, nhất cử nhất động đều rất chuẩn xác. Nhưng vẫn thua kém quản gia, còn rất non nớt. Hứa Tuấn Thiên tiện tay lướt qua trán thiếu niên, quả nhiên làm cậu bé run rẩy một chút. “Tiên sinh?”

“Hình như ngươi rất sợ ta, vì cái gì?”

Thiếu niên do dự một chút mới chậm rãi nói: “Ngài là người dựng dục. Ta là người thấp kém như vậy, có thể ở gần để hầu hạ đã rất quang vinh.”

Hứa Tuấn Thiên giật mình. Hắn luôn nghĩ người dựng dục chỉ là một thứ công cụ, chỉ cần lang hài ra đời, mạng sống của hắn cũng lập tức kết thúc. Không thể tưởng tượng được địa vị của người dựng dục lại cao như vậy. Nhớ kỹ lại, Y Ân cũng từng thoáng đề cập tới chuyện này, chỉ là lúc ấy…..

Cắn răng, nhớ lại ác mộng tối hôm qua. Bộ vị nữ tính bên dưới lại bắt đầu nhúc nhích vùng dậy, tựa hồ như vẫn còn đám xúc tua chết tiệt cắm xuyên ở bên trong. Hắn lại có thể ở trước mặt tên khốn đó đạt tới cao trào.

“Tiên sinh?”

“Ngươi ra ngoài trước, bữa sáng đem tới đại sảnh là được.” Ngay cả nói chuyện cũng có chút khó khăn, vất vả mới có thể chờ đến lúc thiếu niên khép cửa lại, hắn lập tức vịn vào tường trượt ngồi xuống.

Ngón tay run rẩy vói vào bên trong, bộ vị nho nhỏ kia đã muốn ướt đẫm. Vách tường thịt mềm mại cực nóng nhanh chóng ngậm lấy ngón tay hắn.

Tức giận rút ngón tay ra, tùy tay nắm lấy vạt áo ngủ dùng sức lau. Mãi đến khi bộ vị dâm mĩ kia không còn tiết ra chất lỏng nữa, sưng đỏ đau đớn hắn mới ngừng lại.

Chỉ là một buổi tối thôi, đã biến thành như vậy.

Hắn run rẩy ôm lấy cánh tay mình, cuộn mình thành một cục trong góc tường. Tên lang nhân Y Ân kia quả thực rất đáng sợ, y có thể tùy ý cải tạo cơ thể mình. Biến hắn thành quái vật bất nam bất nữ, mỗi buổi tối phải nằm dưới thân y dâm đãng rên rỉ.

Trong miệng truyền ra mùi máu tươi, hắn đã cắn nát môi mình.

Nhất định không thể ngồi chờ chết. hắn sờ sờ phần bụng bằng phẳng rắn chắc, muốn chạy trốn, trước khi Y Ân đem thứ ghê tởm gì đó cắm vào thân thể hắn, và cả đứa nhỏ quái vật sẽ chui ra từ bụng hắn, nhất định phải trốn khỏi đây.

Mặc quần áo, rửa mặt chải đầu sạch sẽ, chờ đến lúc hắn đi tới nhà ăn đã gần 10 giờ sáng. Hắn cố ý chọn thời gian này chính vì muốn tránh mặt Y Ân.

Quả nhiên nhà ăn vắng vẻ, không hề thấy bóng dáng Y Ân. Hắn thỏa mãn cười cười.

“Chủ nhân đâu?” Hắn cố ý hỏi.

“Chủ nhân đi họp.” Vẫn là âm thanh của cậu thiếu niên lúc nãy, xem ra sau này cậu ta là người sẽ ở bên cạnh chăm sóc mình.

“Để ta nhìn xem, bữa sáng có món gì?” Vừa rồi không hề để ý, giờ nhìn mới biết thì ra thiếu niên này lại đẹp như vậy. Mái tóc vàng mềm mại gọn gàng, chỉ có phần đuôi tóc nghịch ngợm xoắn tít lại, hắn nhíu nhíu mày, tóc Y Ân cũng màu vàng, đáng ghét thật. Bất quá thiếu niên cũng có đôi mắt xanh xinh đẹp, giống như những giọt nước tinh khiết. “Mắt của ngươi thật đẹp.” Nhịn không được đưa tay lên sờ sờ.

“Cám ơn.” Thiếu niên không được tự nhiên cười một chút, vừa mở lồng bàn lên: “Bữa sáng hôm nay có bánh mì nướng, sữa nóng….”

“Bữa sáng kiểu tây a!” Hứa Tuấn Thiên cầm lấy dao nhỏ: “Tuy ta không ăn kiêng, bất quá nếu được ta vẫn thích món ăn Trung Quốc hơn.”

“Kiểu Trung Quốc, ngài là người Trung Quốc sao?”

Lần đầu tiên nghe thấy hai chữ này. Hứa Tuấn Thiên cố gắng kiềm nén lại trái tim đang kích động của mình, làm bộ như không hề để ý tới: “Ngươi cũng biết quốc gia này sao?”

“Tôi nhìn thấy trong sách. Nơi đó rất đẹp, cũng rất thần bí.”

“Đúng vậy, bất cứ ai đi qua Trung Quốc một lần đều bị mê hoặc.” Hắn chậm rãi gặm bánh mì, Hứa Tuấn Thiên chọn lọc từ ngữ thật kỹ. Hắn không thể để thiếu niên nghi ngờ: “Đúng rồi, ta vẫn chưa biết tên ngươi!”

“Đây là lỗi của tôi, vẫn chưa nói tên mình cho tiên sinh.” Thiếu niên lập tức sợ hãi khom người nhận lỗi: “Tên của tôi là Jack.”

“Đây là tên, vậy họ ngươi là gì?”

“Thưa ngài, tại quốc gia này, họ chỉ dành cho những người có thân phận cao quý.”

Xem ra xã hội ở đây phân chia vô cùng nghiêm ngặt, không còn nghi ngờ gì nữa, con người trong xã hội này thuộc tầng lớp thấp kém nhất. Hứa Tuấn Thiên bưng ly sữa lên, hớp một ngụm: “Ta có một đứa em trai, cũng lớn cỡ ngươi. Bởi vậy khi nhìn thấy ngươi, ta có cảm giác rất thân thiết.” Hắn chỉa chỉa chỗ ngồi bên cạnh: “Ta chưa bao giờ bảo em trai ta hầu hạ mình cả. Ngươi ngồi xuống đi!”

Jack do dự một chút, Hứa Tuấn Thiên biết đứa nhỏ này đang khó khăn quyết định nghe theo lệnh của mình hay Y Ân. Biết thế hắn càng cố chấp hơn: “Nếu Y Ân đã bảo ngươi tới hầu hạ, thì ngươi nhất định phải nghe theo lời của ta. Hiện tại ta chính là chủ nhân của ngươi.”

Những lời này quả thực có uy lực, nô tính đã thấm sâu vào tận xương cốt của Jack. Hắn vừa mới nói xong, thiếu niên lập tức nghiêng người ngồi xuống. Hứa Tuấn Thiên cảm thấy vô cùng hài lòng, mặc dù vẫn còn khoảng cách, nhưng lời nói của hắn trước mặt những người hầu vẫn có phân lượng a.

Hắn đẩy ly sữa ra, mỉm cười nói: “Kỳ thật ta không muốn ngươi cứ giữ bộ dáng câu nệ như vậy. Lúc nãy ta đã nói rồi, ta có một đứa em trai cùng cha khác mẹ, nhỏ hơn ta rất nhiều.” Hắn ngừng một chút, dịu dàng nhìn Jack: “Giống như ngươi vậy, ta rất thương nó.”

Jack rõ ràng bị chuyện xưa của hắn thu hút, đôi mắt xanh biếc mở to nhìn hắn không chớp mắt: “Tiên sinh, ngài là một người anh trai tốt.”

“Thực ra bây giờ ta rất hối hận, sau khi tới đây, ta không biết còn cơ hội nào gặp lại nó không nữa. Nó vẫn còn đang đi học, ta nhớ rõ ngày ra đi nó đang tham gia giải bóng rổ toàn quốc Mỹ. Nó nói nhất định sẽ đạt được giải quán quân cho ta xem.” Nói tới đây, Hứa Tuấn Thiên khẽ cười, ánh mắt có chút mơ màng, tựa như đang chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình: “Nó rất láu cá, muốn ta nó đi du lịch Trung Quốc một chuyến làm phần thưởng.” Thở dài một hơi, âm thanh cũng dần trầm xuống: “Chỉ là, ngay cả Trung Quốc ở đâu ta cũng không biết. Nơi này….” Hắn khẽ cắn môi, vẻ mặt vô cùng buồn rầu: “Ta cảm thấy nơi này giống như thuộc một không gian khác, ở trong này, ta không hiểu biết gì. Có lẽ, ta vĩnh viễn không bao giờ thấy được em trai mình nữa.” Hắn che mặt, bả vai hơi co rúm một chút.

“Xin ngài đừng quá bi thương.” Jack luống cuống tay chân, nhịn không được vỗ vỗ lên bả vai nam nhân: “Nơi này không đáng sợ đến vậy đâu. Chỉ là một không gian khác mà thôi. Tôi nhớ rõ có một quyển sách có đề cập tới “không gian song song”, đại khái chính là như vậy.”

Hứa Tuấn Thiên chậm rãi ngẩng đầu: “Không gian song song? Ta không rõ lắm. Nhưng ta có thể trở lại Trung Quốc sao?”

“Xin tin tưởng tôi.” Ánh mắt nam nhân hoang mang hệt như một đứa nhỏ, Jack cảm thấy trái tim mình như bị vật gì đó đâm vào, vừa chua xót lại đau đớn: “Tiên sinh, ngài không cần nghĩ nơi này đáng sợ như vậy, tôi sẽ cố hết sức giúp đỡ, hầu hạ làm cho ngài cảm thấy vô cùng thoải mái. Đương nhiên, tôi không thể so sánh với em trai ngài, nhưng chỉ cần hiểu rõ thời cơ, ngài muốn trở về thăm em trai cũng không phải việc khó.”

Thời cơ! Hứa Tuấn Thiên nhạy bén chụp lấy ngay chữ này. Nắm tay đặt trên đầu gối lặng lẽ nắm chặt lại, hơi nghiêng đầu: “Ngươi đang an ủi ta sao.”

“Xin tin tưởng tôi, tiên sinh.” Jack cũng không biết vì sao mình lại lo lắng như vậy, đến khi ý thức được mới biết mình đã cầm lấy tay nam nhân. “Tôi thật sự quá thất kinh, lại làm ra hành động vô lễ như vậy.” Vội vàng buông ra, nhưng lại có chút luyến tiếc. Nam nhân này hoàn toàn khác biệt, rất trầm ổn, cũng rất ôn nhu. Jack muốn ở bên cạnh người nam nhân này.

“Không có vấn đề gì.” Hứa Tuấn Thiên sờ sờ đầu Jack, mái tóc vàng vô cùng mềm mại, giống như đang lướt trong nước: “Vừa rồi ngươi nói thời cơ là sao?”

Jack trầm ngâm một chút, sau đó cố gắng nhớ lại những gì mình đoạn ngắn mình nghe thấy: “Sức mạnh lang tộc đến từ ánh trăng, hàng năm lúc mặt trăng tròn nhất, cũng là thời điểm sức mạnh của lang tộc lên đến đỉnh điểm. Lúc này, họ sẽ mở thông đạo ra.”

“…..mở ở đâu?”

“Ở thánh điện. Đó là nơi thiêng liêng nhất ở lang tộc. Y Ân chủ nhân chính là sinh ra ở đó.”

Tuy rất muốn hỏi tiếp những chuyện liên quan tới Y Ân, tên chết tiệt kia nhìn không giống lang tộc bình thường, nhưng Hứa Tuấn Thiên biết nếu còn hỏi tiếp sẽ làm Jack nghi ngờ. Xem ta cậu bé này rất có hảo cảm với hắn, cần phải lợi dụng thật tốt. Hắn cười tủm tỉm: “Thế thì tốt quá. Ta rất muốn đưa ngươi tới gặp em trai ta, các ngươi nhất định sẽ trở thành bạn bè tốt.”

Jack cũng cười, gương mặt trắng nõn lộ ra hai lúm đồng tiền nho nhỏ. Nụ cười thản nhiên thoáng nở rộ như một đóa hoa anh đào nho nhỏ, sáng ngời rực rỡ.

“Theo ta ra ngoài một chút!” Hứa Tuấn Thiên nắm lấy bả vai gầy đơn độc, nhanh chóng hôn lên trán cậu bé một cái.

Jack sờ sờ cái trán, biểu tình kinh ngạc vô cùng đáng yêu: “Tiên sinh, ngài….”

“Suỵt!” Đặt ngón trỏ lên môi cậu bé: “Chỉ là hôn chào buổi sáng thôi.” Khóe môi hắn cong lên, không chút keo kiệt phát ra sức quyến rũ chính mình: “Ta bình thường luôn hôn lên trán em trai ta như vậy.”

Jack không nói gì, trong lòng khẽ dâng lên một cảm xúc ngọt ngào: “Chúng ta đi dạo gần đây một chút! Ngài phải chú ý, có vài nơi không thể đi tới.”

Hứa Tuấn Thiên đi dạo suốt cả ngày. Hắn luôn tủm tỉm cười nghe Jack nói chuyện, còn chào hỏi những người hầu chung quanh. Vỏn vẹn có một ngày, hắn đã thiết lập được những mối quan hệ cơ bản. Có nhiều lúc, tin tức của đám người hầu rất cần thiết. Đương nhiên cũng không thể xem nhẹ ảnh hưởng của Jack. Người hầu bên cạnh hắn dường như có địa vị rất cao, chỉ dưới quản gia. Bây giờ Hứa Tuấn Thiên vẫn chưa tìm hiểu được thân phận của Jack, tuy biểu hiện của cậu bé có chút không được tự nhiên còn hơi non nớt, nhưng Hứa Tuấn Thiên tin rằng, người Y Ân phái đến bên cạnh mình nhất định không phải người đơn giản.

Trời bắt đầu tối sầm, sau khi ăn cơm chiều Hứa Tuấn Thiên trở về phòng mình. Nhưng mà khi hắn nhìn thấy thiếu niên tóc vàng đang ngồi trên ghế, tâm tình vui vẻ lập tức biến mất không còn sót chút nào.

Chương 9

“Lại đây.”

Y Ân ngồi quay lưng về phía hắn, không thể nhìn ra biểu tình trên mặt y . Nhưng theo âm thanh phát ra, dễ dàng nhận thấy tâm tình của y không được tốt cho lắm. Hứa Tuấn Thiên quyết định không cần chọc giận y, nghe theo mệnh lệnh chậm rãi đi qua. Ánh sáng từ cửa sổ chiếu vào nhàn nhạt, có thể nhìn thấy phần gáy cổ mảnh khảnh của Y Ân.

Nếu bây giờ bóp chặt lấy thì sao nhỉ. Hai tay chỉ cần dùng sức một chút đã có thể vặn gãy cổ y. Hứa Tuấn Thiên khẽ nuốt nước miếng, mặc dù biết rằng ý tưởng này rất không thực tế nhưng máu trong người vẫn cứ sôi lên sùng sục.

“Hôm nay đi dạo ngoài vườn, Jack bồi ngươi sao?” Y Ân chỉa chỉa chổ ngồi bên cạnh, ý bảo Hứa Tuấn Thiên ngồi xuống.

May mắn không phải ngồi trên đùi y, Hứa Tuấn Thiên cẩn thận ngồi xuống: “Đúng vậy, Jack là một đứa nhỏ tốt, rất khéo nói.”

Y Ân cúi đầu cười: “Nó quả thực là một đứa trẻ không tồi, rất cẩn thận, sẽ không làm một số chuyện quá phận.”

Hứa Tuấn Thiên có chút lo lắng, lời nói của Y Ân dường như đang ám chỉ điều gì đó. Cẩn thận nhớ lại những chuyện đã xảy ra hôm nay, cũng không có gì bất thường. Có lẽ Y Ân chỉ muốn châm biếm hắn một chút.

“Ngươi rất thích nó?”

Nghe Y Ân hỏi như vậy, hắn cũng không chút che dấu gật đầu: “Đúng vậy, ta rất thích cậu ta, rất giống em trai của ta.”

“Nga, ngươi còn có một người em trai sao?”

Y Ân có vẻ rất hứng thú, hắn mím môi cố gắng làm giọng nói mình trầm thấp một chút, trên mặt cũng biểu lộ đau buồn: “Đúng vậy, ta rất nhớ nó, có lẽ ta không bao giờ được thấy nó lần nữa.”

“Tình thân sao….”


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .